Tự Dưng

Ai Cơ

Tự dưng lòng bỗng nở hoa,

Nỗi niềm canh cánh bỗng xa nghìn trùng.

Đất trời vô lượng bao dung,

Gieo muôn triệu sợi nắng hồng ban mai.


Tự dưng lòng bỗng nguôi ngoai,

Niềm đau cắt cứa bỗng phai nhạt liền.

Mênh mông ngọn sóng triều lên,

Xá chi bèo bọt ưu phiền thế gian.


Tự dưng lòng bỗng bình an,

Sân si khắc khoải bỗng tràn kẽ tay

Được thua, đẹp xấu, dở hay,

Thoi đưa thấm thoát, kiếp này là bao!


Tự dưng lòng bỗng xôn xao,

Trái tim khô bỗng dạt dào thương yêu.

Mong sao giúp được ít nhiều

Những thân phận quá hẩm hiu tội tình ...